“Ặc...” Vệ binh không biết nên nói thế nào cho phải. Dù sao đây cũng là chuyện nhà của Lương lão.
Lương lão tiếp tục nói: “Chuyện năm đó cũng đã qua bao nhiêu lâu rồi! Làm Sao con bé vẫn hẹp hòi như vậy?”
“Năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Vệ binh không nhịn được hỏi.
“Năm đó Hồng Mân nhìn trúng Tông Húc, nhờ người hỏi thăm cậu ta có nguyện ý hay không. Lúc ấy Tông Húc đã có người ở trong lòng, vì vậy đã từ chối Hồng Mân. Sau đó, hai người dần tiếp xúc với nhau, rồi dần dần có tình cảm, rồi sau đó mới chính thức ở bên nhau. Nhưng cũng vì lần đầu tiên Tông Húc từ chối Hồng Mân lúc đó, cùng với chuyện Tông Húc thích cô gái khác, nên Hồng Mân vẫn còn canh cánh trong lòng cho đến bây giờ. Tuy nhiên, cô bé đó thật sự rất xuất sắc, cũng khó trách Tông Húc thích cô bé đó được. Lúc ấy có không ít con em thế gia đều phải quỳ dưới gấu quần của cô bé đó đâu.” Lương lão không giấu giếm chuyện gì với vệ binh, nói thẳng ra những chuyện năm đó.
“Thế nên tôi hỏi cô bé kia có phải là người Lê gia hay không, cũng là vì lý do này. Bởi vì cô bé này có mấy phần giống với cô bé năm đó Tông Húc thích.” Lương lão tiếp tục nói: “Nhưng tài liệu điều tra cho thấy, mẹ của cô bé này chỉ là một người kinh doanh nhỏ bình tường. Rõ ràng là hoàn toàn không trùng khớp với thế gia trăm năm Lê gia. Nếu cô bé này không phải là con cháu của Lê gia, vậy Hồng Mân làm thế này là rất quá đáng. Hôm nay tôi nhìn thấy rõ, chắc thằng bé Minh Hạo này thích cô gái này! Nếu bọn trẻ đều thích lẫn nhau, Hồng Mân chia rẽ như vậy là không được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây