“Nói đi, cậu đã làm gì?” Tông Minh Hạo trực tiếp hỏi: “Nói thật đi!”
Thương Thảo cười hắc hắc, nói: “Tôi động tay động chân vào nguồn điện ở Bắc trạch, tối nay bên kia sẽ bị cúp điện!”
“Bị cúp điện?” Tông Minh Hạo nhướn nhìn Thương Thảo.
“Đúng đúng đúng, tôi sẽ nhờ Thất tiểu thư hỗ trợ lo cho em gái tiểu Nặc, còn cậu sẽ lo cho tiểu Lục nguyệt! Cũng không thể một người đàn ông như tôi và ông Lương lo cho mấy cô gái được chứ, đúng không?” Thương Thảo cười rất hèn hạ, lúc đi sát qua bên cạnh Tông Minh Hạo, anh ta còn nháy nháy mắt nói: “Cậu không cần phải cảm ơn tôi đâu! Tôi chỉ sáng tạo cơ hội cho các cậu mà thôi!”
Tông Minh Hạo giơ tay lên vỗ vỗ vào bả vai của Thương Thảo, qua rất lâu sau, anh mới lên tiếng: “Rốt cuộc tôi cũng hiểu tại sao Nghiêm Nặc đánh giá cậu là hèn hạ rồi! Đúng là hèn hạ! Nhưng, tôi thích!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây