.
Cầu nơi này quanh co, như hành lang chín khúc. Các cô chỉ cần đi theo chiếc cầu, là có thể đi được rất xa.
Hoa sen trên mặt hồ đang nở rộ. Hoa sen theo làn gió khẽ đung đưa, như thể đang chào hỏi với Tần Lục Nguyệt và Nghiêm Nặc.
Tần Lục Nguyệt vừa đi vừa không nhịn được thở dài: “Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, mình cũng không tin nhân gian thật sự có nơi đẹp như vậy.”
“Đúng vậy a. Nơi cậu có thể đi, trên cơ bản đều là con người tu sửa lại, mà lại trải qua mấy triệu người giẫm đạp, đã sớm mất đi hương vị phong cảnh vốn có.” Nghiêm Nặc không chút khách khí bình luận: “Nơi như thế, mình sẽ không đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây