.
Thương Thảo cười khổ một tiếng: “Một lời khó nói hết. Khi Tần Lục Nguyệt được gả vào Tông gia, là lấy thân phận bình dân mà gả vào. Bất kể là từ thân phận hay là địa vị, đều cực kỳ không tương xứng. Hơn nữa, Lương phu nhân có thành kiến rất sâu với Lục Nguyệt. Bởi vì, năm đó khi dì Lê Hân ở nhà mẹ đẻ quá chói sáng, là nữ thần trong suy nghĩ của vô số người. Mà chủ tịch tập đoàn Tông thị bây giờ Tông Húc tiên sinh, cũng là một trong số đó. Cho nên, Lương phu nhân thấy Tần Lục Nguyệt giống dì Lê Hân, anh cảm thấy bà ấy sẽ thích Tần Lục Nguyệt sao? Nếu để cho quan hệ giữa Tần Lục Nguyệt và Lê gia lộ ra ánh sáng, chỉ sợ Tần Lục Nguyệt sẽ phải rời khỏi Tông gia.”
“Tông gia đã không chào đón như thế, vì sao cứ phải ở đấy làm gì?” Anh hai vẫn không hiểu nhìn Thương Thảo: “Anh vốn cho rằng điều kiện của Tần tiểu thư rất kém cỏi, thuộc kiểu không thể không phụ thuộc vào người đàn ông để sống sót. Vậy mà hôm nay sau khi gặp nhau, định kiến của anh đã hoàn toàn bị lật đổ. Mặc dù cô ấy không được xuất sắc như dì Lê Hân, thế nhưng cô ấy không phải dây leo phụ thuộc vào đàn ông mà sống, hoàn toàn có thể rời khỏi Tông gia, bắt đầu cuộc sống của mình.”
“Thật sự không biết nên giải thích thế nào mới tốt.” ánh mắt Thương Thảo phức tạp nhìn hai cô gái ôm nhau, tiếp tục giải thích: “Tông Minh Hạo và Tần Lục Nguyệt, chắc có tình cảm với nhau.”
Nháy mắt anh hai liền hiểu ra: “Anh biết rồi. Đúng là phiền toái.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây