Tần Lục Nguyệt không ngờ rằng lại gặp phải hai người kia, lại đi lui vào trong một chút.
Nhưng Tần Lục Nguyệt càng nhường nhịn, đối phương lại càng quá đáng hơn. Trần Cao lại ấn mạnh còi, hạ kính xe xuống, nói với Tần Lục Nguyệt: “Tần Lục Nguyệt, tôi và cô đã chia tay rồi, cô còn quấn lấy tôi làm gì?”
Tần Lục Nguyệt trợn tròn mắt, chỉ vào mũi mình, nói: “Tôi quấn lấy anh?”
Tim anh ta mù, mà mắt cũng mù luôn rồi à?
Cô quấn lấy hắn bao giờ vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây