.
Ba người cùng đi bộ ở siêu thị dưới tiểu khu mua đồ, lúc Tần Lục Nguyệt không chú ý, Nghiêm Kha đã lặng lẽ trả tiền.
Nghiêm Nặc và Nghiêm Kha không ở đây quá lâu, chắc chắn mọi thứ của Tần Lục Nguyệt đều như thường, dặn dò mấy câu liền tạm biệt.
Tần Lục Nguyệt và Tần Ngọc Phượng tiễn hai anh em Nghiêm Kha rời đi, Tần Ngọc Phượng không nhịn được nói với Tần Lục Nguyệt: “Lục Nguyệt, cháu rất may mắn. Mặc dù hôn nhân của cháu tràn đầy lận đận trắc trở, nhưng cháu có thể gặp được bạn tốt như Nghiêm Nặc, đã là có phúc ba đời.”
Tần Lục Nguyệt ôm ly trà thản nhiên nói: “Đúng vậy, thật ra cháu cũng rất tò mò, vô tình gặp cậu ấy mà như đã quen từ lâu. Lúc cháu khó khăn nhất, cậu ấy đứng lên bất bình thay cháu, cực kỳ ấm lòng. Hôm ấy cháu cho là sẽ chật vật không còn đường lui, cũng may có cậu ấy. Sau này, cháu không chịu nổi, cháu chật vật đều được cậu ấy bảo vệ rất tốt. Cô, thật ra cháu đã thỏa mãn lắm rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây