Tông Minh Hạo vào phòng tắm, mở nước lạnh, dội nửa ngày mới có thể dập được đi dục hỏa của mình.
Thông qua cửa thủy tinh, anh nhìn thấy cô rất giống một đứa trẻ, lặp đi lặp lại một vẻ mặt, đứng ở một chỗ như đang hối lỗi.
Mắt Tông Minh Hạo trầm xuống một chút.
Tắt nước, đẩy cửa ra ngoài, muốn nói những lời nhẹ nhàng với cô, nhưng khi nói ra miệng lại biến thành: “Cô còn không mau đi tắm rửa, nghỉ ngơi? Đứng ngây ra đấy làm gì?”
Tần Lục Nguyệt đợi nửa ngày vẫn chưa thấy Tông Minh Hạo đến mắng mà lại nói một câu như vậy, cô vẫn không yên tâm hỏi lại: “Anh.... Thật sự không sao chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây