.
Thương Thảo tiếp tục nói: “Cô cứ giữ lại chiếc bình sứ trắng này, đợi khi nào tôi hoàn thành yêu cầu của cô xong, tôi sẽ lấy lại nó để cất vào kho niêm phong của Thương gia, không bao giờ đem tặng nữa! Mấy trăm năm sau, mới có thể lấy ra dùng.”
Tần Lục Nguyệt lắc đầu, đáy mắt hiện lên vẻ bi thương: “Tôi không có yêu cầu gì cả, tôi chỉ cần biết mẹ tôi là ai?”
“Vậy được rồi! Yêu cầu này cô cứ tạm thời giữ lại, cô có thời gian 10 năm. Trong 10 năm, cô có thể đưa ra bất kì yêu cầu gì với tôi. Nhớ kĩ, bất kì yêu cầu gì! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Thương gia có thể làm được! Nếu cô muốn tôi hái sao trên trời hay hủy diệt vũ trụ, vậy tôi thật sự không làm được đâu!” Một câu vui đùa này của Thương Thảo, nháy mắt làm không khí nặng nề trở nên thoải mái hơn.
Tần Lục Nguyệt và Nghiêm Nặc đều bật cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây