.
Nghiêm Nặc vừa nghe thấy giọng nói này, vù một phát đứng thẳng người lên.
Vốn dĩ còn đang mệt mỏi buồn ngủ mà bây giờ lại tinh thân tỉnh táo, sức lực tràn trề!
“À, thì ra là anh sao?” Nghiêm Nặc bày ra dáng vẻ tôi rất xem thường anh nhin đối phương nói: “Làm sao? Anh có thể đến, còn tôi thì không à?”
“Không không không không, tôi không có ý này!” Đối phương mỉm cười trả lời, nhìn thoáng qua Tần Lục Nguyệt, đầu tiên ngẩn ra một chút sau đó sứng sốt một lúc lâu, mới hỏi: “Bạn cô à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây