Tần Lục Nguyệt lúc này mới phát hiện ra không biết từ lúc nào cô lại leo lên giường anh ngồi rồi, trèo nhanh xuống, ôm quần áo chạy đi: “Tôi đi thay quần áo, gặp lại sau!”
Nhìn Tần Lục Nguyệt đang bối rối chạy trốn, Tông Minh Hạo rốt cuộc nhìn không được bật cười một tiếng.
Ngón tay nhấc lên, sợi tóc vẫn còn ở nguyên ở đấy.
Cô gái này…..
Tông Minh Hạo vô tình cầm sợi tóc đưa lên mũi ngửi, quả nhiên có mùi hương của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây