.
“Phải! Tông thiếu, tôi biết sai rồi! Tôi đã ghi nhớ sai lầm của ngày hôm nay! Xin anh hãy cho tôi một cơ hội! Cho công ty quảng cáo Hưng Minh một cơ hội!” Khuôn mặt Tần Lục Nguyệt hiện lên vẻ ăn năn: “Xuyên Dĩnh Nhi bị phong sát, đối với cả công ty Hưng minh và Tông thị mà nói, đều mang đến tổn thất và tiếc nuối. Để bù lại những tổn thất đó, xin anh hãy cho chúng tôi thêm một chút thời gian, để chúng tôi chọn lại nữ chính, hoàn thành lại một quảng cáo tốt hơn!”
“Muốn chụp lại quảng cáo?” Tông Minh Hạo đã nắm tất cả rõ ràng trong lòng bàn tay, tuy trên mặt vẫn bày ra vẻ lo lắng, nhưng trong lòng sớm đã cười tươi như hoa, cơ mà lời nói ra vẫn rất bình tĩnh: “Cũng không phải là không thể!”
Quả nhiên, mắt Tần Lục Nguyệt sáng lên.
“Chẳng qua.” Tông Minh Hạo cố tình kéo dài giọng nói, Tần Lục Nguyệt lại càng dùng ánh mắt mong chờ nhìn anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây