.
“Không sợ tôi?” Tông Minh Hạo nhìn chằm chằm Tần Lục Nguyệt: “Tôi vẫn là tôi như cũ, thậm chí tương lai còn có thể đáng sợ hơn bây giờ!”
“Không sợ!” Tần Lục Nguyệt liều mạng lắc đầu.
“Vì sao lại không sợ nữa? Sau một đêm liền nghĩ thông suốt?” Đáy mắt Tông Minh Hạo ẩn ẩn có ý cười nhưng vẻ mặt lại vẫn nghiêm túc như cũ.
Tần Lục Nguyệt đứng im tại chỗ, hai tay nắm chặt vào nhau, hơi căng thẳng trả lời: “Phải!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây