.
“Ừ, dĩ nhiên!” Cát Sâm vội nói: “Bây giờ anh rất muốn gặp người nhà em một lần, chính thức xác định quan hệ với em. Ngọc Phượng, khi nào em cho anh gặp cháu gái em?”
“Anh muốn gặp Lục Nguyệt?” Tần Ngọc Phượng nhẹ nhàng thở hổn hển nói: “Qua khoảng thời gian đi. Bây giờ nó cực kỳ bận rộn. Chờ nó giúp chuyện em xong…”
“Nhưng anh không kịp đợi, anh muốn cưới em về nhà sớm. Có thể để anh gặp người nhà em sớm một chút không?” Cát Sâm ngắt lời Tần Ngọc Phượng: “Anh không thể chờ, thật, Ngọc Phượng, mau gả cho anh đi! Anh muốn sớm lập gia đình với em, sớm sinh con với em. Sinh một bé gái xinh đẹp ôn nhu như cháu gái em, một bé trai đẹp trai như anh. Em xuất thân từ Tần gia, em biết nhiều như vậy, em nhất định sẽ là một người mẹ tốt nhất! Nhìn em đào tạo ra Lục Nguyệt tốt như thế, vậy thì con chúng ta dưới sự dạy dỗ của em cũng nhất định rất ưu tú rất xuất sắc! Em rất muốn nghe bọn nhỏ gọi anh là ba, gọi em là mẹ!”
Những lời này hoàn toàn đánh tan băn khoăn của Tần Ngọc Phượng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây