Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc

Chương 297: Cát sâm muốn hẹn gặp tần lục nguyệt (1)

Chương Trước Chương Tiếp

.

Tần Ngọc Phượng hít sâu một hơi, lau sạch nước mắt trên mặt, nói: “Không đơn giản như vậy. Năm đó có không ít người bên cạnh ba mẹ em, hơn nữa cũng không ít đối tác. Lúc ấy khi ba mẹ qua đời, em và anh trai không phải chưa từng nghi ngờ. Nhưng không có chứng cứ, hơn nữa bọn họ nhìn giống như chết bình thường, em đi báo cảnh sát, cảnh sát không chịu điều tra. Em và anh trai âm thầm tìm thám tử điều tra, đều bị cản trở. Cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể hỏa táng qua loa, chờ qua một quãng thời gian lại điều tra.”

“Nhưng sau đó liền xảy ra một loạt công kích trong kinh doanh. Em còn nhỏ, không giúp được gì. Một mình anh trai mệt nhọc ứng phó, căn bản không rảnh phân tinh lực (tinh thần + sức lực) đi điều tra tiếp. Nếu sau đó chị dâu em không xuất hiện, e là Tần gia đã xong rồi. Ở trong chuyện này, anh trai thân là đàn ông Tần gia, một mình gánh chịu toàn bộ Tần gia, không để cho em gánh vác gì. Khi còn nhỏ em ở dưới sự che chở của ba mẹ, áo cơm không lo, mười ngón tay không dính nước. Gặp phải chuyện như vậy, em cũng thật sự không có năng lực gì đi gánh vác.”

“Sau đó, anh trai cũng không cho em đi quan tâm chuyện này. Anh ấy nói, chỉ cần cái nhà này còn có anh ấy, sẽ không để em gái anh ấy bị ủy khuất. Cho nên dưới sự che chở của anh trai và chị dâu đến sau này vẫn an ổn. Ngày vui ngắn ngủi, ba mẹ qua đời hai năm, anh và chị dâu cũng chết oan uổng. Toàn bộ Tần gia chỉ còn lại em vừa mới trưởng thành và Lục Nguyệt mới được sáu tháng tuổi. Em sắp xếp hậu sự cho anh và chị dâu, toàn bộ Tần gia cũng bị kẻ địch nuốt trọn. Em chỉ có thể mang Lục Nguyệt vẫn còn trong tả sống đầu đường xó chợ, quần áo không đủ che thân, bụng ăn không no.”

“Bây giờ em cũng không dám nhớ lại những chuyện kia, quả thực là đoạn ký ức tệ hại nhất của mình.” Tần Ngọc Phượng nghẹn ngào nói: “Đối với nguyên nhân cái chết của họ, thật ra em cũng từng tuyệt vọng, muốn từ bỏ. Nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt họ nhìn em trên bia mộ, em lại không làm được. Tại sao Tần Ngọc Phượng em có thể mặc kệ cái chết của họ? Nhưng mà, em không từ bỏ thì có thể làm gì? Em vẫn không tra được chân tướng năm đó.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️