.
Xuyên Dĩnh Nhi từ xa đã thấy Tông Minh Hạo, sắc mặt chợt biến đổi!
Cô chạy bằng giày cao gót: “Tông thiếu, xin lỗi, tôi đến trễ... Trên đường bị kẹt xe, tôi không có...”
“Có thể bắt đầu chưa?” Tông Minh Hạo không ngẩng đầu lên, nhìn cũng không thèm nhìn cô một cái, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Còn sáu tiếng nữa là kết thúc.”
“Có thể, có thể, có thể! Lập tức bắt đầu!” Xuyên Dĩnh Nhi đâu còn dám sĩ diện? Nhanh chóng đi trang điểm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây