Tông Minh Hạo nhìn xuống, trong đôi mắt chứa vẻ lạnh lùng, hiện lên vẻ như đang suy nghĩ, mùi hương trên người cô gái này hình như nồng đậm hơn so với lúc trước thì phải.
Thật là một cô gái đặc biệt!
“Anh buông tôi ra! Vừa rồi tôi không cố ý!” Tần Lục Nguyệt bối rồi liếc mắt nhìn Tông Minh Hạo, nói: “Tôi sẽ không quấy nhiễu hai người!”
“Quấy nhiễu chúng tôi?” Đôi mắt của Tông Minh Hạo nhíu lại.
Đúng lúc Tần Lục Nguyệt chuẩn bị đẩy Tông Minh Hạo ra lần nữa, cửa phòng bỗng mở ra, tiếng nói của Mễ Khả Nhi cũng theo đó mà truyền vào: “Thay quần áo thôi mà sao lâu quá vậy? Anh Minh Hạo, các người…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây