.
Nghiêm Sâm thấy Nghiêm Nặc, cười nói: “Cũng biết em nôn nóng đến tìm anh, thế nào, anh hai tốt với em chứ? Biết em thích châu báu, liền vơ vét một tiệm châu báu cho em, em có thể tùy ý phát huy sáng ý của em!”
Nghiêm Sâm đưa tay bóp bóp gương mặt tròn vo của Nghiêm Nặc, Nghiêm Nặc cười hì hì đứng để anh ta bóp, bóp xong mới lên tiếng: “Anh hai lần này làm chuyện đáng tin! Đúng rồi, tiệm châu báu này là của ai? Tại sao đang êm đẹp lại bán? Em nhớ lúc đến thành phố A, tiệm châu báu này kinh doanh cũng không tệ lắm mà!”
“Ách, của một người bạn.” Nghiêm Sâm lựa chọn nói dối: “Nhà đối phương nhiều sản nghiệp, không giúp được, tiệm châu báu này nhìn tạm được, thật ra đều là thường tiền vận chuyển. Dứt khoát bán đi. Lúc mua vào là 50 triệu, bây giờ bán 4000 vạn.”
Nghiêm Nặc gật gật đầu nói: “4000 vạn đúng là đáng giá vào tay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây