.
Cho nên, lúc anh gặp Tần Lục Nguyệt, trên người vẫn mặc một bộ quần áo màu trắng ở nhà rất bình thường.
“Nghiêm đại thiếu gia!” Tần Lục Nguyệt vừa xuống xe đã chạy qua, nói: “Hôm trước thật sự rất cảm ơn anh! Cho nên, bữa cơm hôm nay anh phải cho tôi cơ hội cảm ơn anh thật tốt đấy!”
Nghiêm Kha cười khẽ nói: “Đều là người một nhà cả, không cần khách sáo như vậy! Hôm nay cô muốn ăn gì cứ thoải mái gọi, tôi mời! Làm sao có thể để cho một cô gái đáng yêu như vậy mời cơm được chứ?”
Tần Lục Nguyệt cuống quýt xua tay, vội vàng nói: “Không được, không được! Hôm nay anh nhất định phải để tôi mời!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây