Không khí tĩnh mịch, ngoại trừ giọng của Nghiêm Nặc, không có âm thanh khác.
Tần Lục Nguyệt nhẹ nhàng mở miệng: “Thực sự một tia hi vọng cũng không có sao?”
Nghiêm Nặc thở dài một hơi, nói: “Cũng không phải một tia hi vọng cũng không có. Thế nhưng để lấy được toàn bộ hợp đồng, đó thật là một tia hi vọng cũng không có. Công ty quảng cáo Hưng Minh nhiều nhất cũng chỉ có thể lấy được một phần hợp đồng. Đó đã là hi vọng lớn nhất rồi! Nếu như các người thực sự ngu xuẩn đi tham gia cạnh tranh, các người sẽ phá sản!! Các công ty quảng cáo lớn sẽ có 100 loại thủ đoạn khiến các ngoài xách mông cuốn gói trong vòng nửa phút!”
Ông chủ run rẩy hỏi: “Nghiêm tiểu thư, chúng tôi có thể cạnh tranh quảng cáo không?”
Nghiêm Nặc kéo máy tính qua, nhìn bức thư một lần nữa, sau đó giơ tay lên chỉ vào chỗ, nói: “Chính là cái này. Các người đừng coi thường sản phẩm quảng cáo này, tuy là kinh phí đầu tư không nhiều lắm, nhưng đây là con át chủ bài của tập đoàn tài chính Tông thị. Nếu như giai đoạn đầu có thể làm đẹp một chút, sau này các người sẽ có rất nhiều lợi ích.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây