“Được rồi được rồi, em biết rồi.” Vương Lan rút ra mấy tờ tiền mặt, chậm chạp đưa cho Trần Cao: “Tìm cho ba mẹ anh một cái khách sạn đi! Nhà chúng ta đang sửa, không ở được, nhà em cũng không có chỗ. Cho nên ba mẹ anh tạm thời chịu khó vậy!”
Trần Cao cầm tiền, nói: “Cũng chỉ có thể như vậy. Chúng ta về thôi, vợ à, bụng em lớn như vậy, đi có mệt không?”
Vương Lan thả lỏng, nói: “Quả thật có chút mệt, chúng ta về thôi. “
Trần Cao vui vẻ dỗ Vương Lan về.
Ngay lúc đó, Tiểu Triệu đặt toàn bộ tư liệu về Vương Lan xuống trước mặt Tông Minh Hạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây