.
Tần Lục Nguyệt dừng chân mỉm cười nhìn Nghiêm Kha, chân thành nói: “Anh cả Nghiêm, chính vì thế em vẫn luôn bội phục anh. Anh luôn cẩn thận, vẫn luôn săn sóc, tỉ mỉ như vậy. Anh có thể làm mọi người vui vẻ, vừa lòng lại cứ uất ức bản thân.”
“Không có, anh không hề cảm thấy uất ức.” Nghiêm Kha cười lên, khuôn mặt tuấn tú đầy cưng chiều, đưa tay nhéo mũi cô: “Anh cảm thấy như hiện tại cũng rất tốt. Anh có thể vì bạn mình mà làm gì đó anh cảm thấy là chuyện vô cùng hạnh phúc.”
Tần Lục Nguyệt cũng cười theo.
Hình ảnh hai người nhìn nhau mỉm cười thật ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây