.
Tông Minh Hạo hơi hơi nhíu mày, con ngươi âm trầm, lướt qua một vệt sâu xa, hồi lâu sau anh mới nói: “Lẽ nào nói, chiếc lọ này, đại diện cho một lời hứa hẹn? Nếu nói như vậy thì, chiếc bình cô đang có cùng chiếc bình Tông gia đang giữ đều được làm ra từ một nơi, cho nên, chẳng lẽ nói, cái bình này thuộc về Thương gia?”
Tần Lục Nguyệt mù mờ lắc đầu: “Không biết.”
Tông Minh Hạo gọi một cuộc điện thoại, rất nhanh liền có nhân viên đi tới, nhìn Tông Minh Hạo nói: “Đại thiếu, ngài có gì cần dặn dò?”
“Mang hai chiếc bình này đi phân tích, nhớ, phải nhanh.” Tông Minh Hạo cầm chiếc bình đưa cho nhân viên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây