.
Lão Chu vui vẻ nhận thẻ ngân hàng Vương Ngọc Hoa đưa cho, lại hung hăng hôn bà ta một cái nói: “Em sợ cái gì chứ? Dù em không có tiền nhưng còn có con gái mà. Chỉ cần em có con gái còn sợ không có tiền tiêu sao? Con gái em thừa kế tài sản trăm triệu của Nghiêm gia, chậc chậc, nhiều tiền như vậy đủ cho em tiêu pha cả đời. Lại nói, hiện tại con gái em có tiền như vậy em định tìm cho nó đối tượng như thế nào? Đám thiếu gia nhà giàu có đầy như thế.”
Biểu tình của Vương Ngọc Hoa đầy đắc ý: “Đám thiếu gia nhà giàu mới nổi sao con gái em có thể để vào mắt chứ? Tiểu Ngọc nhà em phải làm thiếu phu nhân hào môn. Nếu trước kia chỉ là nằm mơ thì hiện tại giấc mơ này sắp biến thành sự thật rồi.”
Lão Chu không nhịn được nhìn Vương Ngọc Hoa, hỏi: “Tự tin đâu ra vậy? Dù tài sản hơn 100 triệu nhưng cũng tính luôn cả bất động sản và ô tô đúng không? Hơn nữa anh còn nghe nói hai người không biết kinh doanh nên bán luôn cả công ty? Số tiền này nếu là chúng ta thì quả thật là số tiền khá lớn nhưng đối với các gia tộc mà nói không đáng bao nhiêu. Cái khác không nói, xem Nghiêm gia xem, anh nghe nói đại tiểu thư Nghiêm gia nắm tài sản phải vài chục tỷ, càng đừng nói cô ấy còn có hai anh trai tiếng tăm lừng lẫy. Con gái em lấy đâu ra tự tin và bản lĩnh gả làm thiếu phu nhân hào môn?”
“Anh còn không biết sao?” Vương Ngọc Hoa nghe vậy càng không nhịn được đắc ý: “Em có cách. Lão Chu, có phải anh từng nói năm đó anh và vợ anh kết hôn là vì vợ anh mang thai không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây