.
Tiểu Triệu ổn định lái xe trở về, Tần Lục Nguyệt và Tông Minh Hạo vẫn không nói chuyện với nhau, mỗi người đều ngồi đúng vị trí của họ, mắt đưa qua cửa kính nhìn theo phong cảnh đến xuất thần.
Đêm dần buông, bên ngoài xe cộ qua lại tấp nập, nhưng bên trong lại yên tĩnh không có lấy tiếng động.
Tần Lục Nguyệt không dám hó hé dù chỉ là một tiếng.
Tông Minh Hạo tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây