Còn không, Tần Lục Nguyệt đến các cửa hàng trong thị trấn để mua vàng mã, cửa hàng người ta không thể không đặt câu hỏi: “Cô là phu nhân nhà nào? Trước đây chưa từng nhìn thấy cô?”
“À, tôi không sống ở đây. Tôi quay trở lại để dọn dẹp.” Tần Lục Nguyệt trả lời hơi xấu hổ: “Tôi sống ở xa.”
“Ồ! Không có gì lạ! Cô rất đẹp, gia đình của chồng cô chắc vững mạnh lắm, phải không? Nhìn cô mặc chiếc váy này, chắc gia đình rất có tiền, phải không? Tìm một người chồng giàu có, ngày ngày sống thoải mái. Có điều, người đàn ông của cô cũng thật là. Ngay cả khi bận rộn công việc, cô bây giờ đang mang thai như vậy! Bụng cô lớn như vậy, chắc là sắp sinh rồi, phải không? Anh ta làm sao có thể yên tâm để cô dọn dẹp? Cô gái à! Đàn ông có thể không có tiền đò sáng lạn, nhưng phải đối tốt với cô! Người phụ nữ cả đời, nhất định phải kết hôn đúng người, nếu không cả đời này sẽ khổ sở!” Chị chủ cửa hàng nói nhảm, dông dài.
Tần Lục Nguyệt lúng túng, chỉ có thể chịu đựng: “À...à...là...là... cho tôi năm mươi lá tiền vàng và năm mươi tờ giấy bạc, cho tôi chút hương liệu, cho tôi thêm... “
Chị chủ cửa hàng tay vừa tìm những thứ đồ của Tần Lục Nguyệt, vừa nói tiếp: “Bây giờ cô bé à, không cần biết kết hôn với người đàn ông này là vì gì. Đàn ông à, thực ra đều là một! Lúc còn trẻ, lúc nào cũng thấy đẹp đẽ, qua hai năm mới biết, lâu rồi đẹp hay xấu không quan trọng. Quan trọng chính là đối tốt với cô, biết thương xót cô. Giống như cô đang mang thai bây giờ, không thể lao động được, chút chuyện nhỏ nhặt này người đàn ông nên làm, sao lại để cô ôm bụng đi vất vả như vậy? “
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây