Tông Húc thở dài một hơi, nói: “Con bằng lòng gọi ta một tiếng chủ tịch, chính là không chịu gọi ta một tiếng cha nữa phải không? Từ lúc sinh ra đã không có cha, nếu như có thể, ta muốn nhận con làm con gái... nhưng mà, ta cũng biết, ta không có tư cách đó.”
Tần Lục Nguyệt cúi đầu, không nói.
“Ngồi xuống đi.” Tông Húc giơ tay, ngay lập tức có người kéo ghế cho Tần Lục Nguyệt, giúp cô ngồi xuống.
Tông Húc rót ra một tách trà đưa cho Tần Lục Nguyệt và nói: “Trà này được pha để dành riêng cho con, rất tốt cho phụ nữ mang thai.”
“Cảm ơn.” Tần Lục Nguyệt nhẹ nhàng nói, trong lòng vẫn đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây