“Khoảng khắc lúc mình bước lên máy bay, mình nghe có người nói, anh và và hoa hậu giảng đường của trường tuyên bố ở bên nhau. Bắt đầu từ lúc đó, mình không tin vào tình yêu nữa, chỉ đâm đầu vào học tập, dùng thời gian ngắn nhất học xong bằng thạc sĩ và tiến sĩ. Mấy năm qua, mặc dù anh ta và mình vẫn luôn duy trì liên lạc đứt quãng, nhưng bọn mình đều ăn ý không nhắc tới chuyện năm đó. Mình đoán có lẽ ở trong lòng anh ta, chuyện năm ấy cũng chỉ là một trò cười mà thôi.”
“Mình tiếp xúc nhiều với anh ta lần nữa, là do lần tham dự hội nghị y học vào năm ngoái. Thương Thảo đầu tư vào một công ty sản xuất thiết bị y tế, anh ta lấy tư cách là đại biểu công ty đến tham dự hội nghị đó. Mình lấy tư cách là đại biểu chuyên ngoại khoa đến tham dự, trong hội nghị đó, hai đứa mình giống như là bạn bình thường, vừa nói chuyện nhà, vừa nói mấy chuyện không đâu với đâu nhưng cũng đủ để giết thời gian.” Phan Phan cười khổ, nói: “Về sau nữa, anh ta gọi điện thoại mời mình trở lại, xuất hiện ở bên cạnh cậu, cùng trở thành bạn tốt của cậu. Cậu xem, mình và anh ta tiếp xúc với nhau ít thế đấy. Vì vậy, mình và Thương Thảo không có bất kỳ khả năng nào cả… “
Tần Lục Nguyệt thở dài nói: “Thì ra là như vậy. Khó trách...”
“Khó trách cái gì?” giọng nói của Nghiêm Nặc vang lên từ ngoài cửa: “A, mệt chết mình mất! Mau rót cho mình ly nước!”
Tần Lục Nguyệt và Phan Phan vừa quay đầu lại, đã thấy Nghiêm Nặc bước đi lảo đảo, mệt mỏi đi tới, vừa đặt mông ngồi xuống đã không muốn đứng lên nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây