Tần Lục Nguyệt quả nhiên bị lừa, cô vội vàng đi vào phòng, đỡ Tông Minh Hạo từ từ ngồi xuống: “Anh ngoan ngoãn ngồi yên đi, đừng có mà lộn xộn, tôi sẽ đi bảo người gọi bác sỹ đến khám cho anh...”
Tần Lục Nguyệt còn chưa nói hết lời, Tông Minh Hạo đã lập tức nói: “Không muốn!”
Tần Lục Nguyệt đứng yên, không hiểu gì nhìn Tông Minh Hạo.
Tông Minh Hạo lập tức nói: “Bây giờ trong nhà đang rất bận rộn, em không cần nói phải chuyện anh bị thương cho ông ngoại biết đâu, nếu không, ông ngoại sẽ nổi giận! Còn có các mợ sẽ lo lắng cho vết thương của anh, mà ảnh hưởng đến tiến độ đón tiếp khách. Em cũng thấy rồi đấy, hôm nay có rất nhiều người đến, ầm ĩ hét loạn hết cả lên, dù có sắp xếp trước cũng không thể nào rảnh tay được, bọn họ nào có thời gian sang đây xem anh thế nào? Thôi quên đi, anh không có chuyện gì đâu. Chờ bọn tiểu Triệu trở lại, có thời gian rảnh thì bôi thuốc cho anh là được! Dù sao, đau thêm lúc nữa cũng không chết được.”
Tông Minh Hạo nói như vậy, Tần Lục Nguyệt nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây