“Anh biết.” Nghiêm Kha gật đầu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, sau đó buông ly trà trong tay xuống, mở miệng nói: “Anh còn biết anh ta và Lương Hồng Mân đã nói chuyện gì với nhau, sau khi Lương Hồng Mân mất hết ý chí, bà ta đã chuyển tất cả cổ phần trong tay mình cho Tông Minh Hạo. Trong khoảng thời gian này, Tông Minh Hạo đã nắm phần lớn cổ phần của Tông thị ở trong tay. Trên thực tế, tập đoàn Tông thị đã rơi vào trong tay anh ta rồi. Chủ tịch của Tông thị hiện giờ đã là người hữu danh vô thực rồi. Tông Húc đã trá hình giao toàn bộ quyền cho Tông Minh Hạo. Sau khi Tông Minh Hạo nắm toàn bộ tông gia trong tay, anh ta đã có quyền quyết định và lời nói của anh ta có trọng lượng lớn nhất ở Tông gia. Quyền định đoạt Tông gia bây giờ đã không còn ở trong tay Lương Hồng Mân và Tông lão phu nhân nữa, mà là của Tông Minh Hạo!”
“Nếu anh đều đã biết, sao anh còn có thể bình tĩnh như thế này?” Nghiêm Nặc quyệt miệng nói: “Tình địch của anh đang càng ngày càng mạnh đấy.”
“Cho dù Tông Minh Hạo đã nắm hết tất cả quyền hành ở trong tay, anh ta muốn hàn gắn tình cảm với Lục Nguyệt, cũng không phải là chuyện dễ dàng.” Nghiêm Kha khẽ nở nụ cười nói: “Em gái ngốc của anh, em nghĩ Lục Nguyệt sẽ tùy tiện tha thứ cho anh ta sao….”
Nghiêm Nặc lắc đầu nói: “Em không biết.”
“Chính là nó.” Nghiêm Kha tiếp tục nói: “Nếu Lục Nguyệt không dễ dàng tha thứ, vậy anh còn sợ gì chứ? Em cứ yên tâm đi, anh hiểu rõ mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây