Rốt cuộc lời nói kiên định của Lương Thư đã khiến bầu không khí trên bàn cơm lại trở nên sôi động lần nữa.
Sau khi ăn xong, mọi người trò chuyện mấy câu rồi tất cả cùng giải tán.
Tần Lục Nguyệt đi dạo trong sân để tiêu thực theo thói quen.
Chưa đi được hai bước, cô đã nghe thấy tiếng của Tông Minh Hạo truyền đến từ sau lưng cách đó không xa: “Vừa rồi cảm ơn em rất nhiều!”
Tần Lục Nguyệt không quay đầu lại, nâng tay lên nhẹ nhàng vuốt ve khóm hoa sum xuê có vẻ giống hoa tường vi ở trong sân, đáp lại: “Tôi không làm gì cả, anh không cần phải cảm ơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây