Nghiêm Nặc lập tức bỏ nắp hộp ra, bên trong có một chú thỏ trắng nhỏ đang nằm yên trong hộp, chú thỏ nhỏ chỉ to bằng lòng bàn tay, đáng yêu ôm một miếng táo, hăng say gặm nhấm!
Phan Phan vừa nhìn thấy chú thỏ con này, trái tim thiếu nữ của cô đã nổ tung: “Ôi trời ơi, dễ thương quá đi mất! Này này này, vừa rồi mình còn nói anh ta là người đàn ông thô kệch! Vậy mà anh ta lại tặng được món quà đáng yêu thế này! Mình thật sự hoài nghi không biết nội tâm của tiểu Lý có phải đã thay đổi thành người khác rồi hay không?”
Tần Lục Nguyệt vội vàng bế chú thỏ con ra khỏi hộp, đặt chú ở trên lòng bàn tay, xúc cảm lông xù mềm mại, thật sự làm cô có cảm giác như nhặt được chí bảo.
“Đáng yêu chết đi được!” Tần Lục Nguyệt cũng không nhịn được nói: “Lại nói, anh ta tìm được chú thỏ con này ở đâu vậy?”
Nghiêm Nặc cầm điểm tâm trên bàn lên, chọc chọc và má chú thỏ con, nhìn trái nhìn phải rồi nói: “Đây là giống thỏ gì vậy? Đáng yêu chết đi được! Làm trái tim thiếu nữ của lão phu cũng muốn nổ tung theo rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây