Tông Minh Hạo cong miệng, nói: “Chính là như anh thấy đó! Em bị vướng chân!”
Lương Đống chỉ Tông Minh Hạo, nhưng lại hỏi: “Chú ấy! Được rồi, vậy chú nói anh nghe xem, chú và Quan Đồng kia xảy ra chuyện gì?”
“Anh hai, không bằng anh giải thích trước tại sao lại trở thành chỗ dựa cho tên Quan Đồng kia trước đi.” Tông Minh Hạo giảo hoạt cười nói: “Em không biết anh còn có bản lĩnh này đấy, thế mà lại lăn lộn chúng với địa đầu xà à nha!”
“Nói bậy nói bạ! Sao anh lại túm tụm với bọn côn đồ này được?” Lương Đống giải thích: “Trên đường đến đây, anh nhận được điện thoại của một người bạn tốt trước đây, hỏi anh đi đâu, anh bảo đến chỗ này đón em trai về nhà, bạn anh liền nhờ anh tiện thì đến xem xem, thẳng nhóc mà cậu ta bao bọc xảy ra chuyện gì, cho nên anh liền đến thôi! Nói đi, sao chú lại nhập bọn với bọn côn đồ này?”
Tông Minh Hạo và Thương Thảo liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt cười ồ lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây