.
“Thật lòng mà nói mình sợ cậu đi sẽ gặp Tông Minh Hạo. Bởi vì khả năng này rất lớn, hơn 99%. Tuy mình không lo anh ta quấn lấy cậu nhưng lại lo cậu sẽ khổ sở. Về lý trí mà nói Lương lão đối với cậu không tệ, chuyện lớn như vậy nếu cậu không đi có lẽ ông cụ sẽ khổ sở. Quan trọng nhất là hiện tại cậu không có chỗ dựa đắc lực nào. Dù Lương gia là chỗ dựa của Lương Hồng Mân nhưng mà cũng chưa chắc không thể trở thành chỗ dựa cho cậu. Chờ bọn nhỏ được sinh ra có lẽ ước định với Thương gia cũng kết thúc. Cuối cùng ai tới bảo vệ các cậu đây? Nếu có Lương lão làm chỗ dựa vào ủng hộ, như vậy Tông gia sẽ không thể làm gì với cậu.” Nghiêm Nặc bình tĩnh phân tích: “Lương Hồng Mân là người con hiếu thảo, nếu Lương lão quyết tâm bảo vệ cậu, Lương Hồng Mân còn dám làm gì cậu đây?”
Tần Lục Nguyệt im lặng, một lúc sau mới nói: “Cậu nghĩ thật xa.”
“Đây là hiện thực!” Nghiêm Nặc tiếp tục nói: “Muốn nhất lao vĩnh dật, trừ khi...”
“Trừ khi cái gì?” Tần Lục Nguyệt truy vấn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây