.
Tần Ngọc Phượng mỉm cười nhìn Tần Lục Nguyệt, nói: “Tâm ý này của cháu là đáng giá nhất.”
Tần Lục Nguyệt cười cong cả mắt.
“Đúng rồi, đại thọ của Lương lão cháu định không đi sao?’ Tần Ngọc Phượng mở miệng hỏi: “Thai nhi hiện tại đang ổn định, bụng cũng chưa lớn, ra ngoài vẫn thoải mái…”
Ánh mắt Tần Lục Nguyệt buồn bã, nhỏ giọng nói: “Lương lão là ba ruột của Lương phu nhân, là ông ngoại của Tông Minh Hạo. Ngày đó người một nhà đoàn tụ, cháu là người ngoài… thôi vậy, cháu không đi đâu…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây