.
Tần Lục Nguyệt mỉm cười: “Đúng vậy. Cho nên mình nghĩ ông ấy vẫn không thích hợp làm dượng của mình. Dù sao năm đó là ông ấy chủ động từ bỏ Tần gia. Chỉ có thể nói là hai người không có duyên phận. Lại nói, từ tận đáy lòng mình cũng không muốn cô mình nhảy vào hố lửa đó, nhân lúc hai người chưa gặp nhau, chưa có tình cảm mà nhất lao vĩnh dật luôn.”
“Vậy cô cậu nói gì?” Phan Phan tiếp tục hỏi: “Đối với đàn bà mà nói mối tình đầu đương nhiên khó quên, nhất là thời thiếu nữ, tình cảm ngây thơ lại mơ hồ càng khó quên hơn.”
Tần Lục Nguyệt cười nghịch ngợm cười một tiếng: “Mình đã kể lại tình huống nhà chú Cam cho cô mình nghe, còn gửi hình qua cho cô sau đó cô không nói gì.”
Suýt chút nữa Phan Phan đã cười lăn xuống đất: “Ôi chao má ơi, chiêu này đủ tàn nhẫn. Lại nói, cô cậu trước giờ chưa từng kết hôn, đừng nhìn 43 tuổi rồi chứ nhìn được bảo dưỡng vẫn giống người 30 tuổi lắm, vừa lúc chín muồi. Lại nhìn tấm hình ông chú Cam Mặc này xem, như hai đời người rồi, lực sát thương quá lớn, cao minh, quá cao minh rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây