.
Tần Lục Nguyệt khó hiểu trả lời: “Đồ đạc ở nơi này đều là đồ cũ, lúc cháu tới đã dính một tầng bụi bặm, hơn hai mươi năm không có người đụng tới. Sau này tụi cháu tới đây mới tìm người tới quét dọn, cô, cô muốn nói gì ạ?”
Tần Ngọc Phượng rối rắm thật lâu mới nói: “Là thế này, lúc còn bé anh trai từng có một người bạn gọi là Cam Mặc, anh ấy và anh trai cùng tuổi, có quan hệ rất tốt với người nhà chúng ta.”
Tần Lục Nguyệt lập tức nghĩ tới mấy tấm hình vừa nãy, vội nói: “Vâng, cháu có nhìn thấy tấm hình của chú ấy, vừa nãy không cẩn thận làm rơi chiếc hộp của ông nội nên có nhìn thấy mấy tấm hình cũ.”
“Đúng đúng, chính là nó. Không nghĩ tới ba vẫn giữ lại mấy tấm hình đó.” Tần Ngọc Phượng thở dài một tiếng: “Hiện tại có chuyện này muốn thương lượng một chút với cháu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây