Sắc mặt Thân Mục Dã khó coi đưa mắt nhìn cô một lát, bỗng nhiên cúi người kéo dây an toàn bên phải cô cài vào, anh hơi cúi đầu, mái tóc ngắn lướt qua gò má cô, còn kèm theo mùi thơm nước gội đầu dễ ngửi trong nhà.
Cô nín thở, chẳng lẽ anh đến là muốn cho thắt dây an toàn cho cô sao?
“Hôm nay thời tiết không được đẹp lắm, có thể sẽ có xóc nảy, máy bay sắp bay rồi, đừng tháo dây an toàn ra.” anh ngẩng đầu, căn dặn, trong con mắt đen nhánh ẩn chứa nghiêm túc, nhưng nhìn kỹ lại, dường như trong nơi sâu nhất lại lóe lên ánh sáng dịu dàng.
Liên Trăn ngơ ngác giật mình, anh tức giận gõ đầu cô: “Anh đang nói chuyện với em đấy, đầu lại chạy đi đâu rồi?”
“Anh gõ đầu em đau quá.” Liên Trăn mân mê miệng nhỏ oán trách vò đầu, khuôn mặt mộc mạc của cô sạch sẽ sáng long lanh như trứng gà bóc vỏ, Thân Mục Dã vừa xem xong đám tiếp viên hàng không và hậu cần mặt đất trang điểm rất dày trong phi trường, giờ phút này nhìn cô bỗng nhiên cảm thấy vô cùng dễ chịu, nhất là hai mắt đen nhánh của cô lóe lên ánh sáng tủi thân càng khiến anh muốn bắt nạt cô một phen.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây