“Buổi tối hôm nay Mục Dã bị những người bạn của nó rót không ít rượu....” Thân Ngọc Minh ngẩng đầu lên, nhìn thấy dáng vẻ của cô thì ánh mắt ngưng lại. Tất nhiên cô ra vội, nước đọng trên mặt và trên người còn chưa kịp lau khô, áo ngủ tơ tằm màu đen có nhiều chỗ bị thấm ướt dính vào da thịt, phác hoạ ra đường cong uyển chuyển gợi cảm của cô, mái tóc đen dày như rong biển phủ trên hai vai, giọt nước óng ánh chảy qua xương quai xanh cánh bướm, chậm rãi trượt vào trong cổ áo ngủ hình chữ V của cô. Bên dưới cô còn chưa kịp xỏ dép lê, để trần chân giẫm lên sàn, chân của cô trắng nõn thanh tú, chắc hẳn một tay anh ta có thể nắm chặt... .
Thân Ngọc Minh bỗng nhiên cảm giác có hơi nóng dâng lên từ trong đan điền, đứng một hồi lâu cũng không kịp phản ứng.
“Để tôi....” Liên Trăn thấy anh ta nhìn mình chằm chằm chân như vậy, có chút lúng túng rụt rụt đầu ngón chân đáng yêu.
Lúc này Thân Ngọc Minh mới có phản ứng, đỡ Thân Mục Dã lên giường: “Thật xin lỗi, quấy rầy cô rồi, lúc đầu cũng muốn gõ cửa, thế nhưng Mục Dã say quá, đành phai trực tiếp xông vào.”
“Không sao.” Liên Trăn cảm thấy không được tự nhiên, thấp giọng nói: “Làm phiền chú ba rồi, chú cũng mau trở lại phòng nghỉ ngơi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây