Bánh xe lăn trên đường ray phát ra từng tiếng lộc cộc, Đường Vũ La lật tới lật lui, cuối cùng vẫn vì lạ giường mà không tài nào chợp mắt nổi.
“Không ngủ được à? “ Liên Dực đối diện hỏi khẽ.
“Ừ, lần đầu đi xe lửa, cứ có cảm giác chăn không sạch, có mùi là lạ.” Đường Vũ La đáp: “Mình sang với cậu được không?” .
“Ừ, qua đây.” Liên Dực thoáng do dự rồi gật đầu, nnems chăn của mình sang giường cô, sau đó cởi áo khoác làm chăn đắp, Đường Vũ La trèo sang, vòng tay ôm lấy cậu, ngửi mùi hương đặc trưng của Liên Dực mới thấy thoải mái.
Sau đó cô thoải mái ngủ, còn Liên Dực lại không sao mà ngủ được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây