Đường Vũ La trợn mắt nhìn bọn họ, cô ghét nhất là mấy loại con gái suốt ngày đi bàn tán về bạn trai người khác thế này, Liên Dực có đẹp trai đến thế à?
Cô nhìn sang, đúng lúc Liên Dực bật nhảy đón bóng, tiếp đất lập tức truyền cho đồng đội, sau đó tăng tốc chạy về phía trước, chỉ lát sau, đường bóng ba điểm tuyệt điểm vẽ lên không trung, cả sân ầm ầm tiếng vỗ tay và tiếng hét của nữ sinh.
Đến Đường Vũ La cũng bị Liên Dực hấp dẫn, cô chưa từng biết cậu bạn trai của mình lại biết chơi bóng rổ, còn chơi giỏi như thế, hơn nữa dáng vẻ tung hoành ngang dọc trên sân bóng rổ của cậu còn đẹp trai chết đi được, cô nhớ hồi xưa đám bạn cùng lớp từng nói Liên Dực là nam thần của trường, có điều vì lúc đó ngày nào cũng nhìn thấy cậu, nhìn quen rồi cô cũng chẳng cảm thấy gì, bây giờ lên đại học, cậu trút bỏ bộ đồng phục cứng ngắc, khoác lên mình những bộ quần áo năng động đặc trưng của thiếu niên, tóc cắt thành đầu húi cua sạch sẽ gọn gàng, mày kiếm mắt sáng, gương mặt tuấn tú căng tràn sức sống tuổi trẻ, đúng là... đúng là siêu đẹp trai a!!!
Trận đấu kết thúc, Liên Dực nghiễm nhiên trở thành đối tượng hấp dẫn sự chú ý nhiều nhật, gần như mắt của cả đám nữ sinh ngoài sân đều dán chặt vào cậu.
Về khu nghỉ ngơi, lập tức xuất hiện một cô bạn tóc dài phấp phới đến đưa nước, khăn lông cho cậu, ân cần hỏi han.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây