Anh ta không nhìn lầm, con người Diệp Điển Na tuy rằng tùy tiện, nhưng mà tâm địa tốt, đối đãi với hai con chó nhà mình có thể tốt bụng như vậy, huống chi là với một đứa bé.
Cô chỉ là chưa từng làm mẹ, một khi đã làm, cô cũng sẽ rất yêu rất yêu con của mình.
Buổi tối, Đường Dục Hi và hai người cùng ngủ chung.
Chất lượng giấc ngủ của cậu bé rất tốt, trong chốc lát lại dựa gần vào Diệp Điển Na ngủ say, cậu bé không dám ôm Đường Tấn Hải, Diệp Điển Na cũng đã nhận ra, hình như Đường Dục Hải vô cùng kính sợ Đường Tấn Hải.
“Anh xem ngày thường anh luôn là một vẻ mặt, con cũng sợ không dám gần gũi anh.” Diệp Điển Na oán trách, không nhịn được nghĩ tới nếu như có một ngày mình có con của anh ta, dáng vẻ chất phác kia của anh ta nhất định rất khôi hài, nghĩ một chút đã không nhịn được cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây