Đái Tiêm nói địa chỉ cho anh biết, khoảng hai mươi phút sau, anh vội vàng đỗ xe ở ven đường, cất bước đi tới, lúc nhìn thấy Diệp Điển Na say xỉn nằm nhoài trên mặt bàn, sắc mặt của anh đen như bóng đêm vậy: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tâm tình của cô ấy không tốt…” Đái Tiêm nói: “Hôm nay lúc cô ấy cùng đi đến cửa hàng áo cưới với tôi thì vô tình gặp phải chồng cũ đang chụp ảnh cưới, nghe đối phương nói là đã kết hôn rồi, anh đừng hiểu lầm, cô ấy đã không còn yêu anh ta nữa, nhưng đổi thành ai cũng sẽ khó chịu như cô ấy thôi, thật ra sở dĩ cô ấy khó chịu như vậy, có thể là vì quá cô đơn, trong lòng cô ấy cô đơn hơn bất kỳ ai khác.”
Đường Tấn Hải đỡ cô ấy đứng lên, cơ thể mềm nhũn của cô ấy dựa vào trong vòng tay của anh, sau đó từ từ trượt xuống đất.
Anh lấy tay giữ ở eo của cô, quay sang nói với Đái Tiêm: “Cám ơn cô, tôi sẽ đưa cô ấy trở về.”
“Phiền cho anh rồi!” Đái Tiêm gật đầu, cô ấy cảm thấy rất yên tâm về người đàn ông này, lúc cô ấy nói Diệp Điển Na uống say ở trong điện thoại, cô đã nghe ra được giọng nói của anh hơi gấp rút, thật ra không phải là bạn cô ấy không có sức quyến rũ, chỉ là cô ấy không biết làm thế nào để nắm bắt trái tim của đành ông mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây