Nhìn Đường Dục Hi đi vào cổng trường, Đường Tấn Hải mới khởi động xe, sau đó anh lại do dự mấy phút, tắt máy đi.
Anh ngồi ở trong xe hút điếu thuốc, mười phút sau, anh nhìn thấy Diệp Điển Na vội vàng chạy vào trong cổng trường, cách nhau hai mươi mấy mét, anh thấy cô mặc chiếc quần lửng ống rộng màu đen, kết hợp với áo sơ mi thắt nút dưới vạt áo, mái tóc được buộc kiểu đuôi ngựa đơn giản lắc lư phía sau lưng, nhìn tràn đầy sức sống như cô gái trẻ tuổi đôi mươi.
Lúc chạy đến cổng trường, cô nghĩ đến điều gì đó, lại chạy đến quán ăn sáng ở gần đó mua một phần trứng cuộn và cháo xách vào cổng trường.
Điếu thuốc của Đường Tấn Hải cháy hết, trong đôi mắt đen sâu thẳm của anh lại như xuất hiện gió bão rít gào, chờ bóng dáng kia dần biến mất ở trong cổng trường, gió bão lại dần lắng xuống. Anh lại nhìn về phía quán ăn sáng kia, lúc trước đưa Dục Hi đi học, anh cũng từng đi ngang qua quán đó mấy lần, món trứng cuộn và bánh ngàn tầng được xếp đầy trên khay, nhưng lại không có nắp đậy vào, mùa hè rất dễ bị ruồi bọ bay vào, với lại lúc khách đến mua đồ ăn sáng cũng dễ làm bắn nước bọt vào trên khay, làm cho người có cảm giác mất vệ sinh. Còn về phần cháo, anh nghĩ đến trước đó mấy ngày ti vi đưa tin một quán cháo dồn phần cháo khách ăn thừa lại để bán cho khách hàng mới, sau này hành động đó bị người ngoài biết được, còn là do có vị khách mua cháo mang về phát hiện ra trong cháo mình mua lẫn một hạt táo đỏ đã bị gặm sạch phần thịt táo, sau khi xem tin tức này, anh không cho Đường Dục Hi ăn cháo mua bên ngoài nữa.
Anh khẽ nhíu mày lại, lục phủ ngũ tạng khó chịu như bị cấu xé, anh rất muốn xông tới giữ người phụ nữ kia lại dạy dỗ cô một trận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây