“Bọn con không cãi nhau!” Diệp Điển Na nói xong, đúng lúc nhìn thấy cửa phòng bếp mở ra, cô vội vàng cúi đầu xuống, có xung động muốn chạy trốn.
“Em đã về rồi à?” Đường Tấn Hải liếc nhìn cô, miệng cười toe toét, giống như nơi này là nhà của anh vậy.
“Ừ!” Diệp Điển Na cúi đầu đi vào phòng mình.
Đường Tấn Hải không đuổi theo cô, bởi vì anh vẫn đang làm dở món sườn ở trong bếp, anh không thể rời khỏi bếp rồi, nhỡ quên đi lại cháy nồi sườn.
Gần đến giờ ăn cơm, Diệp Điển Na mới cọ tới cọ lui đi ra khỏi phòng, lúc ăn cơm cũng chỉ có cha Diệp mẹ Diệp nói chuyện, hai người trao đổi với nhau rất ít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây