Đường Tấn Hải đi tắm trước, Diệp Điển Na thích thú mở túi đồ mua ở cửa hàng miễn thuế chiều này ra, cô mở nắp chai ra nhìn thứ này, lại sờ thứ kia. Chờ đến khi anh tắm xong đi ra, cả căn phòng đã bày la liệt đồ lẫn vỏ hộp, thậm chí cả chỗ đặt chân đi lại cũng sắp hết.
“Em có thể dọn dẹp được không?” Anh cau mày nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang ngồi bệt dưới đất, anh thật sự không hiểu phụ nữ, đồ mua thì đã mua rồi, sao phải mở ra xem đi xem lại như vậy, chờ đến lúc dùng thì lấy ra xem không được à.
Diệp Điển Na nghe thấy tiếng nói truyền tới từ trên đỉnh đầu, cô ngẩng đầu lên, đầu tiên là nhìn thấy đô chân dài, sau đó là chiếc quần tứ giác màu đen, rồi đến vị trí nhìn đặc biệt mạnh mẽ.
Cô trừng mắt nhìn, cả khuôn mặt dần nóng bừng lên như bị thiêu đốt, cực kỳ nóng, cô muốn dời mắt đi, nhưng lại không dời ra được, cứ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào chỗ đó.
Đường Tấn Hải rất cao, cô lại đang ngồi, trùng hợp anh cúi đầu xuống là có thể thấy rõ cô đang chăm chú nhìn thứ gì, bụng dưới của anh hơi trường lên, anh trầm giọng hỏi: “Chỗ này của anh đẹp lắm à? Nên mới làm em nhìn chằm chằm vào như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây