Đường Tấn Hải dừng bước chân lại, quay sang nhìn cô, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ, anh nói: “Nói em không hiểu chuyện đúng là không hiểu chuyện thật, không biết gì về đối nhân xử thế cả, nếu anh không tặng nhiều, cha mẹ em sẽ không có ấn tượng tốt về anh, nếu anh chỉ là một chàng trai hơn hai mươi thì đưa ít cũng không sao cả, nhưng giờ anh đã là người đàn ông trưởng thành 37 tuổi rồi, em hiểu không?”
Diệp Điển Na gãi gãi đầu, cô không hiểu tại sao mình lại bị anh nói.
Vừa vào cửa Diệp gia, mẹ Diệp đã nhiệt tình đi ra khỏi phòng bếp: “Ai ôi, tới thì tới rồi, cháu còn tặng nhiều quà như vậy làm gì?”
Diệp Điển Na cảm thấy mẹ mình đúng là dối trá, ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng lại đang vui như hoa nở.
“Đây là chuyện nên làm ạ!” Đường Tấn Hải chỉ vào hộp bơ nói: “Đây là quả bơ bạn cháu mang về từ Mexico, bình thường dì có thể dùng bơ đắp mặt nạ, cũng có thể làm salad, xay sinh tố, làm bơ dầm…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây