“Cuối cùng mẹ cũng biết con bị thương!” Đường Tấn Hải liếc bà, sau đó quay đầu lên lầu.
Diệp Điển Na lấy xe về nhà, vừa ngồi được một lúc thì có cuộc gọi đến, số lạ nhưng cô lờ mờ đoán ra là ai, tiếp, quả nhiên nghe thấy giọng Đường Tấn Hải.
“Về nhà chưa?”
“Về rồi.” Diệp Điển Na hơi bất ngờ vì anh quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế này: “Cám ơn... dứa nhà anh.”
“Dứa ăn ngon, nhưng cố gắng anh ít thôi, cẩn thẩn nóng trong người.” Giọng Đường Tấn Hải truyền từ ống nghe ra, trầm ấm từ tính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây