Bị vạch trần, Liên Trăn vô cùng lúng túng, ngượng ngùng đẩy Thân Mục Dã đang dính trên người mình ra, hai người vừa làm xong, toàn thân đẫm mồ hôi, Liên Trăn vừa kẹp điện thoại bên tai vừa mặc quần áo.
Thân Mục Dã sau lưng lại cứ sờ tới sờ lui loạn xạ trên người cô.
“Có chuyện quan trọng, nói chuyện riêng được không, cậu ra chỗ không người đi.” Kỷ Hoa Phỉ nhỏ giọng.
Liên Trăn hất cái tay đang dính trên người mình ra, nhanh chóng đi sang phòng khác: “Cậu nói đi, mình dang ở một mình.”
Kỷ Hoa Phỉ thuật lại câu chuyện vừa nãy, rồi nói: “Liên Trăn, hai chúng ta cũng kết hôn sinh con rồi, cả ba đứa mình giờ còn mỗi Na Na, tuy ngoài miệng không nói, nhưng mình vẫn cảm thấy trong lòng cậu ấy không thoải mái, nhất là dạo này cậu ấy bớt chủ động liên lạc với bọn mình hẳn đi, nếu Đường Tấn Hải thật lòng, mình nghĩ chúng ta nên giúp anh ta một tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây