Xe dừng trước cục dân chính, Thân Mục Dã tắt xe, bước xuống xe, Liên Trăn ngồi ở trong xe, nhìn sổ hộ khẩu trong tay, không nhúc nhích: “vì sao anh bằng lòng kết hôn với tôi?”
Thân Mục Dã nhíu mày lại, im lặng mấy giây, nói: “Đương nhiên là vì con của tôi.”
Thì ra thật sự là vì đứa bé..., trong lòng Liên Trăn ảm đạm, không rõ tại sao mình lại đột nhiên hỏi câu này, thật ra có một số việc đã rõ ràng không phải sao.
“Đừng bày ra vẻ mặt này, chẳng lẽ cô không phải vậy sao, người nào không biết trái tim cô chỉ ở trên người Lệ Đông Sâm.” Thân Mục Dã cởi cúc áo kim loại trên âu phục, đứng ở ven đường, biểu cảm trào phúng.
Trong mắt Liên Trăn lướt qua vẻ cô đơn, Thân Mục Dã hừ một tiếng, không nhịn được nói: “Còn không mau đi nhanh lên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây