Dứt lời, Đường Tấn Hải tức tối về phòng, định gọi điện thoại đến phòng nhân sự, lại nhận ra mình vẫn cầm cốc từ nãy đến giờ, nhưng trong cốc trống không, tức đến nỗi cà phê cũng quên rót.
Xế chiều, Đường Tấn Văn gọi đến: “Anh nói em làm sao thế, hai cô bé bên phòng lưu trữ hồ sơ kia đều là thân thích của lãnh đạo trong công ty hết đấy, em cứ đuổi người ta đi như thế thì mặt mũi người ta vứt đi đâu, vừa nãy bên Ngô tổng mới gọi hỏi anh kia kìa.”
“Bảo bọn họ có ý kiến thì trực tiếp đến gặp em.” Đường Tấn Hải lạnh giọng: “Không phải anh không biết em ghét nhất người lười biếng trong công việc.”
Đường Tấn Văn thở dài: “Tấn Hải, anh cảm thấy em thật sự nên tìm một cô bạn gái đi.”
“Chuyện của em không cần anh quản.” Đường Tấn Hải thẳng thừng cúp máy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây